THƯ GỬI S: ĐỪNG ĐỂ NHỮNG VIỆC NHỎ ẢNH HƯỞNG TỚI VIỆC LỚN...

Gửi S…
Anh cũng nói nhiều rồi, nhưng tác dụng còn ít, giờ chỉ viết thôi. Mong em cố gắng đọc cho hết.
Quá trình anh từ bỏ công việc và tất cả mọi thứ ở ngoài quê vào đây để làm việc là một điều không hề dễ dàng. Công việc mới ở để anh bỏ tất cả mà hướng đến phải là một điều gì đó thật tâm huyết, lớn lao và tham vọng. Khi anh, em và Đồng đã cũng nhất trí đi chung một con đường thì hãy gắng sức nỗ lực vì cái chung. Vì định hướng phát triển của công ty lên một tầm cao mới. Hôm nay quy mô nhỏ nhưng ngày mai thì không thể vẫn vậy. Nhưng ngày mai là bao giờ? chẳng lẽ 10 năm sau mới lớn lên thêm được một xíu. 10 năm sau cũng là ngày mai đó nhưng mà lâu quá. Vì vậy, anh mong muốn mọi người chú tâm vào việc đưa công ty phát triển nhanh hơn, chỉ trong 1 -2 năm thôi. Do vậy, bất cứ một vấn đề gì dù nhỏ bé mà ảnh hưởng đến con đường phát triển anh cũng mong em, anh chỉnh sửa lại.
Và anh viết những dòng này với tâm huyết và tin tưởng vào em, vào Đồng và vào sự hợp tác của chúng ta để đi đến con đường thành công. Em và Đồng trong giải quyết công việc thì OK rồi. Anh cũng chưa có gì để phàn nàn. Hãy cứ phát huy tinh thần chủ động. Và công việc có thể tốt hơn nữa nếu như mình khắc phục được những phút giây xao nhãng nhỏ bé, xíu xiu tưởng chừng vô hại.
Hầu hết các công ty sẽ không sụp đổ bởi hậu quả của chỉ một vụ việc. Đa số các  mối quan hệ sẽ không chấm dứt vì một cuộc cãi nhau. Hầu như cuộc đời sẽ không tan nát bởi một sự kiện buồn thảm. Hầu hết tất cả những thất bại của họ xảy ra là kết quả của những hành động sao lãng nhỏ bé hằng ngày, tích lũy theo năm tháng dẫn đến một cuộc bùng nổ và suy sụp.
Một ví dụ dễ hiểu qua câu chuyện bó rơm và con lừa. Các bó rơm cứ lần lượt tiếp tục chất lên lưng con lừa. Mỗi bó rơm thì nhẹ và chẳng hại gì. Nhưng hết bó này đến bó khác đặt lên lưng nó cho đến khi trở nên quá nặng và chỉ cần thêm một bó cuối cùng thế là lưng nó gãy.
Người ta gọi đó là hội chứng lưng lừa. Một sự sao lãng nhỏ bé chắc chắn sẽ dẫn đến tình trạng hư hoại trong công việc và đời sống. Một phút giây sao nhãng khi làm việc với khách hàng có thể làm ta mất thêm một buổi để đi ký lại hồ sơ, một phút giây sao nhãng khác có thể buộc ta phải làm lại từ đầu, chưa kể ảnh hưởng đến uy tín... Những sai sót nhỏ không khắc phục lâu ngày sẽ tích tụ thành những vấn đề nghiêm trọng.
Sao nhãng không làm vệ sinh văn phòng theo lịch phân công về trực quan là chỉ nhìn không được sạch sẽ, nhưng ảnh hưởng đến tâm lý và không khí làm việc của thành viên khác trong ngày (không thích). Lâu ngày sẽ kéo theo tâm lý chán nản, lơ là của thành viên khác khi mà trước đây họ vẫn chăm chỉ làm tròn trách nhiệm nhỏ đó. Tệ hại hơn nữa là nó phá hủy luôn nề nếp và quy định của một công ty còn non trẻ, bắt nguồn từ những vấn đề nhỏ nhặt như vậy. Một việc nho nhỏ, đơn giản, cố định theo lịch mà còn không duy trì được thì có thể kỳ vọng gì vào việc duy trì được những thứ gì lớn lao hơn?
Đối với anh, một chỗ làm việc không được sạch sẽ thì mất đi 50% cảm hứng trong ngày. Mà anh không thể bỏ thời gian ra làm bổn phận theo lịch cho người khác. Bởi vậy anh muốn mỗi người đều phải làm tròn bổn phận theo lịch đã được họp, ký thống nhất. Một tuần 02 buổi là quá nhẹ nhàng mà chẳng nhẽ không thực hiện được hay sao? Bên cạnh đó, khi làm việc hay sinh hoạt, người nào làm phát sinh ra rác thải thì người đó gom lại bỏ gọn gàng vào sọt rác dù chỉ một mẩu nhỏ. Bỏ rác vào giỏ phải tránh để rơi ra ngoài. Việc này có phù hợp với xu thế văn minh không? Mình đừng có nói mơ về một xã hội văn minh khi mình vẫn chưa thể văn minh trong những hành vi nho nhỏ. Các nơi họ văn minh vì trẻ mẫu giáo đã biết thực hiện điều này rồi, do sao lãng mình vẫn chưa làm nên anh mới nhắc lại!
Vậy thôi, chỉ có bấy nhiêu đó nhưng anh vẫn phải bỏ công ra ngồi gõ giữa một buổi trưa mất điện nóng nảy để rồi gửi cho em đọc. Vì sao anh phải làm thế? Vì anh mong chấm dứt ngay những sao nhãng nhỏ bé đó! Để về sau không còn mệt mỏi vì điều đó nữa mà dành thời gian cho những việc khác to lớn hơn. Nếu em vẫn không thực hiện thì anh sẽ không coi đó là việc nhỏ nữa…
Người ta vẫn thường nói rằng: “ Người tài giỏi thực sự phải đổ mồ hôi với những chi tiết bé nhỏ. Họ làm điều đúng đắn dường như không một ai biết. Họ có nguyên tắc và làm tròn những kế hoạch, những hoạt động và bổn phận rất nhỏ bé, và điều đó nảy mầm cho những sự việc lớn lao. Họ biết rằng thành công kéo dài từ sự tiến hóa dần dần chứ không phải là một cuộc cách mạng tức thời”. Mong em hãy hành động vậy.

Anh H!

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

VĂN HÓA PHẢN BIỆN CỦA CÁC FACEBOOKER QUA VỤ CẢI CÁCH TIẾNG VIỆT